Trang

Music

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

Thu bình yên



Một đêm ngủ chập chờn vương nhẹ nỗi buồn khiến cơ thể thật mệt mỏi. Mở cửa bước ra ngoài. Sớm thu nhè nhẹ diu dàng với chút se lạnh khiến tâm hồn thư thái hơn. Ngày mới rồi, tự nhắc lòng hãy để cho qua hết những phiền muộn cũ, để đón một ngày thật mới với bao điều diệu kỳ. Sao lại để cho những người rắp tâm hại mình được đắc thắng, sao lại phải ngã gục để cho họ được vỗ tay chứ? Ai đó dặn mình: rút lui là cách thế của kẻ thua cuộc mà. Thế nên phải mạnh mẽ lên chứ cô gái? Hãy cố gắng gạt qua những phiền muộn để nhìn thế giới trước mắt còn biết bao điều tốt đẹp. Sáng sáng có những học trò đứng chở ở cửa lớp để mừng rỡ nhào tới ôm chầm và cười tươi. Chiều chiều vẫn còn các em ca đoàn đến sớm cả tiếng để chờ mình đi nhà thờ với chúng. Thỉnh thoảng có những người đến gặp gỡ chia sẻ, chờ mong nơi mình chỉ một điều là lắng nghe họ và cảm thông. Đó, chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ để mình phải sống hạnh phúc chứ. Sao lại phải vùi mình trong đau buồn vì một vài con người kia chứ?
Mạnh mẽ lên cô gái, thu buồn nhưng không ủy mị đâu. Sức mạnh của mùa thu là dù dịu nhẹ nó vẫn không quên để lại nơi tâm hồn con người sự dễ chịu mà. Hãy quên đi những bận lòng, và hãy sống cho những con người đáng để mình quan tâm và sống cho lý tưởng phía trước.
Ta tin rằng một ngày nào đó trái chín sẽ được hái trên những ý nghĩa của yêu thương thành thật. Một ngày nào đó sự bình yên sẽ ngự trị trong cõi lòng khi ta thoát khỏi sự vị kỷ để chỉ biết sống cho người khác. Điều gì cũng có một giá trị tất yếu theo quy luật nhân quả "gieo gì gặt nấy". Sống, đơn thuần là biết trao ban chứ không phải khép kín đóng cửa lòng mình với những ích kỷ cố chấp.

Vẫn biết rằng ta đang bước qua mỗi ngày và còn nhiều điều trôi qua trong đời mình thật vô nghĩa, cả những lúc muốn chết đi trong tâm hồn khi còn đó một thể xác bị chai sạn trước tất cả.... Nhưng dù có thế nào đi nữa thì ta vẫn không thể đánh mất niềm hy vọng, vì chỉ có niềm hy vọng mới mang lại cho con người niềm vui để sống cuộc sống thực sự có nghĩa.
Dù có bao giông bão bất ngờ ập đến cuộc đời, và dù những cơn nắng vẫn gay gắt trên lối đường ấy, ta vẫn không muốn nằm lỳ trên bóng mát giả tạo. Ta sẽ học cách đứng phắt dậy và nói cảm ơn những cơn đau hôm qua nhiều lắm. Và rồi sẽ lại nuốt nước mắt chảy vào trong tim để nụ cười trên môi nở mãi. Sẽ nhẹ nhàng đi qua những ngày mưa, mỉm cười đón nhận những ngày nắng, tự thưởng cho mình những phút thư giãn, can đảm và mạnh mẽ đón chờ những điều sắp đến.
Vì ta tin rằng khi mình làm điều tốt lành thì tâm hồn sẽ thanh thản, hạnh phúc. Hạnh phúc chân thật như cơn gió mát muà xuân, khi mình thương yêu và được thương yêu.
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!
Hãy yên bình nhé, lòng tôi ơi!