Trang

Music

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Tự tình đời CÁT


Một ngày mùa hè, từ phố núi, tôi về với vùng biển- vùng đất xứ người, nơi mà khoảnh khắc nào đó tôi đã từng gắn bó. Biển xanh hiền hòa gợn sóng trước mặt tôi. Con đường ven biển quen thuộc đệm gót cho bao nhiêu thế hệ, bao nhiêu đời người đi qua. Một đêm, tôi dừng chân đứng lại, nghe biển đêm dốc muôn ngàn tâm sự. Tôi dừng chân đứng lại, lặng nghe tiếng sóng vỗ ngàn đời nối tiếp nhau, đón gió biển mơn man trên da thịt xoa dịu những tâm sự buồn vui của ngày tháng qua.
Phố biển về đêm của hôm nay không còn hoang vu lặng lẽ như năm xưa. Biển đêm rộn rã tiếng cười của bao con người dưới ánh đèn đường hào nhoáng. Dẫu vậy, những ký ức của ngày xưa với bước chân trần một mình trên bãi cát dài phẳng lặng vẫn còn đâu đây. Ngày ấy vẫn còn gần lắm, gần lắm. Tôi nghe tiếng sóng biển gào thét mà quên hẳn mọi nỗi buồn, lòng trút được bao tâm sự như biển đang lắng nghe tiếng lòng tận trong sâu thẳm. Về với biển, lòng tôi được nghe biển hiền hòa chất chứa bao nỗi niềm riêng. Gió biển ngàn đời vẫn kiên nhẫn nuôi lớn cảm xúc của trái tim tôi từ lâu, lâu lắm.
Chẳng biết, tôi nặng nợ gì với vùng biển này mà cứ mãi yêu thiết tha. Câu hát nào tự đáy lòng cất lên cũng dạt dào tiếng biển. Cung đàn nào rung nhịp cũng chất đầy tiếng sóng vỗ yêu thương. Nỗi nhớ nào rồi cũng chênh chếch ánh trăng vàng lững lờ trên phố biển chiều ấy. Niềm vui cũng mơn man như từng đợt sóng ùa vào. Tôi, tự thấy mình là cát. Tôi, mặc nhiên xem như đó là gắn bó số phận của mình khi trở về với biển, với núi và những cơn gió nóng của xứ sở chẳng phải quê mình.

Bước chân cứ thế bao năm trên mọi miền trong sứ vụ tông đồ. Tôi bỗng thấy rằng tình yêu với biển là số phận, để muốn níu kéo, để mãi mãi trôi theo niềm vui nỗi buồn lênh đênh với những con sóng bạc đầu ru hoài trong mỗi đêm dài không mộng mị. Và tôi chắc chắn, dẫu bao bước chân có đi đến đâu, tôi vẫn sẽ nhớ về biển, về những ngọn sóng xô bờ ngàn năm thương nhớ, cùng biết bao kỷ niệm buồn vui của lứa tuổi đầy mộng mơ trên xứ người ngày ấy.
Và dù cho bước chân tôi còn muốn tung tăng khắp chân trời góc bể, trái tim tôi còn nhiều lắm những khát khao và cháy bỏng đam mê cho những đợi chờ phía trước con đường, tình yêu tôi còn trải dài mênh mông vô tận cho hết mọi vạn vật trên thế trần này, thì tôi vẫn muốn mình mãi là cát- một hạt cát bé tí ti, để mãi ngàn đời được gắn bó với biển, để được biển vỗ về ăm ắp yêu thương và để sóng mơn man vỗ bờ chơi điệu Rhumba tình tứ đầy yêu thương mãi mãi.
Tôi chỉ là một hạt cát bé nhỏ thôi, giữa đại dương bao la rộng lớn...

3 nhận xét:

  1. Một hạt cát bé nhỏ nhưng góp phần làm nên sự kì diệu cho cuộc sống này.

    Trả lờiXóa
  2. Rất cảm ơn Thùy An vì những chia sẻ rất chân thành. Mình cũng hy vọng mãi là một hạt cát bé nhỏ, đơn sơ trong bàn tay kỳ diệu của Thiên Chúa, để Người có thể làm điều Người muốn.

    Trả lờiXóa
  3. Dạ. Hihi. Được chia sẻ là điều hạnh phúc ak Sr.
    Mỗi con người được sinh ra đều được Thiên Chúa trao ban sứ vụ, khả năng riêng theo ý của Thiên Chúa. Con cầu chúc Sr được nhận ra điều Thiên Chúa muốn nơi Sr và Sr thực hiện tốt nhất theo khả năng mà Chúa ban cho Sr.

    Trả lờiXóa